Lá rời cây vì gió cuốn hay vì cây không giữ lá lại ? Có lẽ cái câu này cũng được cái thằng kuti cho online trên status cũng khá lâu rồi nhỉ, hôm nay tự nhiên được đứa bạn nhắc về cái status nên mới nhớ, đành chém vài câu vậy
Mà thật lòng cho đến tận bây giờ vẫn chưa thể trả lời một cách chính xác cho câu hỏi đó được.
Nếu ai chưa đọc câu chuyên cây,lá và gió thì có thể đọc entry của tui nè,hình như cũng lâu lắm rồi.
Thật đúng là tình cảm con người quá rắc rối.Xin được phép mượn danh xưng hắn để nói về chuyện này,dĩ nhiên hắn ko phải là tôi,kaka, là thằng bạn thân đáng tội nghiệp của tôi.Xin phép được sáng tác 1 câu chuyện cây, lá và gió hiện đại do kuti sáng tác
Hắn thích cô bé lâu lắm rồi, hắn khác cây ở chỗ hắn ko lăng nhăng,khác ở chỗ hắn cực hiền. Cả 2 làm bạn từ lâu, cô bé hiểu hắn cần j, hắn biết cô bé đang nghĩ gì.Hắn ko đô con nhưng bóng hắn đủ để che hết cả cô bé dưới cái nắng gay gắt buổi trưa hè, hắn thích cô bé.Nhưng hắn quá nhút nhát, đến 1 câu nói cần phải nói mà hắn cũng không dám nói, cô bé đi học xa, không gặp hắn thường xuyên nữa.Uh, cô bé là lá, lá cũng thích cây từ cái thời lá bắt bầu nhú ra, bắt đầu cái sinh mạng mỏng manh của lá,cô bé đã thích hắn, cô thích sự ân cần, sự chở che và cái thiết yếu là cô vui khi ở bên 1 người cù lần như hắn, nhưng cô bé là con gái, cô ko dám thể hiện tình cảm của mình ra ngoài, cô thích nhưng hắn ko biết.Vậy mà...
Cô đã chờ biết bao lâu rồi mà hắn chẳng chịu nói ra tâm tư tình cảm của bản thân, cô ghét hắn. 2 người ở xa nhau, cô nhớ hắn,hắn nhớ cô, nhưng thằng nam nhi như hắn vẫn không hề dám nói 1 lời.Hắn sợ mất cô lắm chứ.
Đúng là chuyện gì đến nó cũng đến. cô quen gió. Gió đẹp trai, ga lăng, ứng xử thông minh.Nếu xét cho đúng ra gió hơn hắn mọi mặt,ah không,hắn hơn gió ở chỗ hắn nhát cáy giởi hơn gió,hắn chịu đựng giỏi hơn gió.còn lại.....gió hoàn hảo.Dĩ nhiên ban đầu cô bé cũng chưa có cảm tình với gió, chỉ là ấn tượng đầu khá tốt.
Gió biết cô bé yêu hắn,nhưng gió vẫn tiếp tục, tiếp tục chứ, vì gió thích cô bé và gió ko quen hắn, gió tự tin vào bản thân.
Lá vẫn còn chờ đợi cây rất nhiều,chỉ là cây vẫn lặng lẽ làm người bạn tốt nhất của lá.Cô bé giận hắn,giận thật sự,và rồi cô bé bắt đầu để ý đến gió, gió chiều chuộng cô, yêu cô nồng nhiệt, cô thực sự choáng ngợp trước tình cảm mà bấy lâu nay cô thiếu hụt, cô bé lại đang là một cô bé bỡ ngỡ xa quê, xa hắn, gió giúp đỡ cô thật nhiều,thật nhiều.
Lá bắt đầu úa,là úa thật nhanh và lung lay.
Hắn khẽ rùng mình sợ hãi,hắn lắc lư.......Hắn lại vô tình tạo ra gió, hắn khiến chiếc lá úa vàng rơi khỏi thân cây của hắn càng nhanh, và rồi lá đi mãi..
Lá rời cây vì gió cuốn và cũng vì cây không giữ lá lại.
Có thể tình yêu của cây không đủ sức giữ lá lại, có thể tình yêu cúa lá giành cho cây ko đủ mạnh để tiếp tục yêu cây, có thể tình cảm của gió quá mạnh mẽ khiến lá rời khỏi cây....
Có thể vì chuyện đời nó vậy....
Một thời gian dài, hắn không liên lạc với ai cả, hắn nghe rằng cô bé đã có người yêu, hắn thầm chúc cô bé được hạnh phúc.
Sau này hắn biết, nào có xa lạ gì đâu, gió chính là cái mà ngày xưa hắn muốn trở thành, là gió mà hắn tạo ra, là gió mà cô bé hi vọng hắn có được chút đỉnh...
Nhưng dẫu sao gió cũng chỉ là gió mà thôi, cơn gió thoảng qua, cuốn phăng chiếc lá xa lìa cành, tình yêu của gió đủ để mang lá đi đâu?Chỉ đủ để mang lá rời khỏi cây và rơi xuống đất. Cái mạnh mẽ của gió là nhất thời, cái bình yên êm đềm của cây là vĩnh cửu, nhưng khi nhận ra đã muộn, lá muốn trở lại cây, muốn được cây che chở, cô bé nhớ hắn da diết...lá dần phân hủy....cô bé ko còn hình dạng của lá nữa
Sau 1 cơn mưa dài, đất nơi trồng cây không còn cằn khô nữa mà tràn đầy sức sống.Xem kìa cây lại rung rinh, lần này cây không tạo ra gió,mà hình như đó là tiếng cười của cây, lá mới đã đâm chồi.......
Có ai ghét gió không nhỉ?Nhưng tôi thích gió, tôi chỉ không thích cái cách mà gió cuốn lá đi.
Tôi là gió, tôi thích sự mạnh mẽ của gió,nhưng người gió tôi thích là bụi.
"chàng là gió, thiếp là bụi. gió thổi nhẹ nhàng, bụi bay nhẹ bổng, luồn gió cứ thổi, hạt bụi cứ bay. Luồn gió thổi đến Thiên Sơn, hạt bụi theo đến Thiên Sơn. "
Chàng như gió bay đến bên em
Cuốn sóng bụi mù về xa xôi
Chàng như gió bay đến bên em
Cuốn sóng bụi mù vào thiên thu
anh là cơn gió, cuốn theo bụi mù là em đó .................
[url][/url]